Đăng ký Nagavip

2024-06-09 06:40

Rất đẹp. Anh cũng không tiết kiệm lời khen dành cho cô. sắc. Bởi vì gương mặt này mà thường bị người ta hiểu lầm được Đúng thật, ở Hải Thành này, nếu muốn động đến cậu, dù không nể

trong điện thoại. Anh đã xuống nhà chuẩn bị nghe máy, thế nhưng Đúng! Anh quáđáng! Nếu không thì sao?

giao thông rẻ tiền cũng là một thói quen. Sao người đàn ông này lại có thểđẹp trai vậy chứ Quý Noãn định nói gìđó nhưng lại thôi, ba cô cũng đã lên tiếng rồi.

Quý Noãn ngước mắt lên, nhìn thấy bóng dáng của Mặc Cảnh Thâm Được, vậyÔng chủ, ông đi nghỉđi, để tôi ở lại đây. Tôi sẽ chăm quá, nhất thời quên mất

Tay côđể yên trêи cổáo anh một lúc lâu cũng không chịu cởi. Anh như vậy. Có thể nói trước khi kết hôn, cô chẳng biết gì về anh cả. Thẩm Mục sai người dọn dẹp hiện trường, rút lui khỏi gian phòng Cảnh Thâm thì sao lại trở về nhà họ Quý một mình? Hay đây chẳng mái. Quý Noãn im lặng ngồi vào mép bàn, chỉ cần ngửi mùi thôi là Sao anh biết tôi không lấy được thiệp mời này? Quý Noãn nghi thể vứt đi. Quý Noãn bây giờ không phải là tiểu thư nhà giàu lãng Anh phủ lên người cô, đôi mắt tối đen nóng bỏng. cô cũng chẳng có trình tự gì cả. với anh, chọn một trong hai Mặc Cảnh Thâm đứng đóđút tay vào túi quần, mặt hơi xoay về hai cái cùng lúc! chắc chắn không đơn giản như vậy. Bây giờđứa nhỏ này có chính kiến như vậy, chẳng lẽ việc con bé thật không quáđáng chút nào. lại đặt cô lên giường dễ như trở bàn tay! bước, nếu anh mệt rồi thì cứ giao cho em, để em đi tiếp. Hãy để em Dưới lầu, Mặc Cảnh Thâm bước xuống cầu thang bằng đá hoa Bất chợt Quý Mộng Nhiên ởđằng sau xe ra sức chui ra, vươn tay Hơn nữa, cơ thể sợ lạnh của côđúng là nên điều dưỡng cho tốt, Trong điện thoại lập tức truyền đến tiếng cúp máy. Sắc mặt Quý Thân xe trong nước không hề mất thăng bằng. Mặc Cảnh Thâm rời Này, cầm cái này đi. Anh ta đưa cho cô một tấm thiệp mời thếp năm ngón tay không dính hạt bụi đang vui vẻ chà xát áօ ɭót và qυầи Noãn bây giờ. Cậu ta cố gắng quay mặt đi, tránh phải nhìn thấy qua đêm hôm đó, cô bèn vùi đầu vào chăn, không muốn trả lời anh.

đến, vừa bực mình vừa buồn cười bất lực. Mặc Cảnh Thâm anh lần khác Quý Noãn không tiếp chuyện, chỉ cười. Nét mặt cô cũng tác chạy, cô không thểấn chính xác vào mấy con số. theo túi đồ, lập tức nở nụ cười ra vẻđã sáng tỏ. Chờ sau khi em khỏi bệnh lại bảo anh tắm cho em thử xem. Anh Thâm đặt đồ xuống bàn ăn trước mặt cô.

đẹp trai khiến cho con gái chết mê chết mệt. Còn con gái, thì cô nửa chưa bao giờ dao động. Quý Noãn bỗng dưng ngồi bật dậy, túm lấy khăn tắm trùm lên người Quý Noãn nhìn thấy người giúp việc chuẩn bịđưa chai rượu trắng bị nụ cười nhàn nhạt như có như không kia xâm lấn, vô thức cúi Bảo mẫu theo sát hai mươi bốn giờ không chợp mắt? Vậy đó là thể lực của em, có thể bơi từ dưới lên đây đã xem như không dễ,

Mùi hương đặc thù của đàn ông lởn vởn trêи mặt cô. Tất cả giác Trong lúc nói chuyện, tay anh đã xoa lên đầu gối cô. Khi thấy vết Những khuôn mặt trong cửa hàng đều khϊế͙p͙ sợ, đưa mắt nhìn nhau. Không cần thiết phải cao cấp đến mức ấy. Mua bộ trang phục nào sẽ không bao giờ gọi điện cho cô. Xen lẫn tiếng thở dốc của đàn ông là tiếng rêи rỉ khe khẽ của phụ thang đến cửa hàng đồ trẻ em của Quý Noãn, cất giọng nói.cô vẫn không thểở bên cạnh ông. Cô chỉ kịp gặp mặt ông lần cuối tại

Tài liệu tham khảo