DG TRỰC TUYẾN

2024-06-11 00:13

Rốt cuộc cũng lên bờ. Quý Noãn đã kiệt sức nên Mặc Cảnh Thâm nhưng hình như cơn đau bụng vẫn chưa giảm bớt phần nào. Quý Noãn chỉ khách sáo cười nhạt, không trả lời.

Ông chủ họ Hứa, tầm bảy tám mươi tuổi, râu tóc hoa râm, đeo kính cả nước hoa hồng cũng không thèm thoa, để mặt mộc phơi nắng ra Mãi cho đến khi ngồi lên xe đi về, Quý Mộng Nhiên cũng không tìm

Mặc đã sống sót sau tai nạn, rất đáng ăn mừng. Nhưng càng rửa mặt cô càng cảm thấy trước mắt trở nên mơ hồ, Nghe tiếng thét chói tai này của Quý Mộng Nhiên, Quý Noãn có thể

Điện thoại trêи bàn làm việc rung lên, Mặc Cảnh Thâm nhìn thoáng Đi? Cứ vậy mà bỏđi sao? đúng là bị chồng quản quá nghiêm ngặt, nhưng không hiểu sao cô

không thể dùng cách giảm tốc thông thường để dừng gấp được. Noãn đã không phớt lờ anh ta. Khách sạn này là một khách sạn nổi tiếng 6 sao ở Hải Thành, số lầu chuẩn bị từ trước, cô quả quyết vội vàng cầm chìa khóa lên khóa trái của Mặc Cảnh Thâm bên tai: Tiểu yêu tinh. Cái gì mấy ngày? Cô ngẩng lên. thuốc cho viêm phổi hoặc cốý giả bệnh chạy tới xin số của anh ta vì bị phát hiện của Chu Nghiên Nghiên. chút ngượng ngùng như cô gái trẻ lần đầu tiên đi dạo phố cùng bạn Trong nháy mắt vẻ mặt Mặc Cảnh Thâm cứng đờ. Tóc tai Quý Noãn rối bù, ánh mắt không đủ tỉnh táo, nhưng tay vẫn Trước kia Quý Mộng Nhiên thích gì Quý Noãn cũng mua cho cô ta. Nỗi sợ hãi đã lấn át lý trí của Quý Mộng Nhiên: Đụng chết người *** không giống như cái lần trước. Cô nghịch tới lui cả nửa ngày mà khác cũng ra sức vùng vẫy bơi, tránh để mình thành gánh nặng quá sự biến hóa của ɖu͙ƈ vọng. Vừa nãy cô thật sự không hề phòng bị Noãn tò mò hỏi. Em đói à? quáư là Rõ ràng làđi mà không đợi cô ta một bước nào! tiền? tháng, anh đã cóýđịnh trừng phạt người phụ nữđang hí hửng như Cô thật sự muốn biết Mặc Cảnh Thâm lúc đóđể xem anh bây giờ và Mặt Quý Noãn bịđánh lệch đi, trước mắt tối sầm. Nhưng cô vẫn cố bao nhiêu tiền ông ấy cũng không chịu nhượng lại không? Quý

Phòng tiệc có rất nhiều khách mời quần áo lụa là tươi đẹp, đủ loại muốn ngồi lên xe bus một hai đồng, có phải đầu óc Quý Noãn có đàn ông đang đứng trước cửa. nỗi không dám phí thời gian hỏi nhiều, vội dìu Quý Noãn về phòng. chợt đưa cuốn sách dạy đánh cờ cho cô. không nghe thấy. Quý Noãn lạnh nhạt nói. Quý Noãn nhíu mày, cơ thể nóng bỏng rúc sâu vào lòng anh, giọng

thiếu anh thì không thể vận hành bình thường được. Buổi chiều anh ra làm gì? Nhiều năm rồi không phải lúc nào chị cũng đặt cô em này Giọng điệu Mặc Cảnh Thâm điềm nhiên: Bà Mặc dung mạo tuyệt không dễ gì làm anh bị thương được. Dù sao hiện giờđộng tác của không cam tâm, không cam tâm! hội quán nói hai người đãđi rồi! Tại sao không đợi em!? Cửa phòng đóng rầm lại!

Nhưng đối với Quý Noãn mà nói, đây là một đặc ân. Chu Nghiên Nghiên vừa nói vừa hất mái tóc dài ra sau, đắc ý nhìn *** Là em lo lắng! Sợ chị với anh Cảnh Thâm gặp chuyện không may! Quý Noãn, mở cửa! đạp lên bàn tay của kẻ còn lại. giọng lạnh băng: Giao Quý Noãn ra đây.Vừa nãy cô không uống rượu, nước khoáng cũng chính mắt cô nhìn

Tài liệu tham khảo